Điều gì khiến phụ huynh mất bình tĩnh và có hành động không đúng khi nhìn thấy con mình đang gây chiến, đánh nhau, cải nhau với bạn.

Có trường hợp như sau: một đứa trẻ đánh bạn và bị mẹ bạn ấy bắt gặp nên ngay lập tức mẹ la lên: “Mẹ đã nói là con không được đánh bạn mà”. Đôi khi chúng ta cũng từng thấy một đứa trẻ đẩy một đứa trẻ khác và mẹ đã đánh vào mông bạn ấy. Một trường hợp khác, hai mẹ con nhà nọ lại la hét inh ỏi và không ai muốn nhường ai.
Những trường hợp trên, ai là người có thể kiểm soát hành vi bản thân mình ? Thực tế là không ai cả. Khi chúng ta phản ứng bằng bạo lực, thì chúng ta đã thừa nhận rằng bạo lực là hành động được phép chấp nhận.
Nguyên tắc đầu tiên để xử lí những hành vi bạo lực của trẻ là kiểm soát bản thân bố mẹ. Phải thừa nhận rằng đó là phần khó nhất với nhiều bậc cha mẹ, những người đã từng bị nuôi dạy theo cách la mắng hay những hành động bạo lực khác. Xu hướng lặp lại này được hình thành tự nhiên trong não bộ chúng ta và chúng ta phải rất cố gắng thì mới có thể bỏ qua, thay đổi xu hướng đó.
Điều quan trọng nhất bố mẹ cần ghi nhớ rằng “Một đứa trẻ có xu hướng bạo lực là bạn ấy đang sợ hãi, hay có cảm giác bị bỏ rơi, hay cảm thấy đau đớn về gì đó”. Những đứa trẻ nhỏ mất khả năng ngôn ngữ và nhận thức về bản thân nói với chúng ta rằng có điều gì là sai và chúng thậm chí không biết và không hiểu bản thân mình. Những hành động bạo lực ở trẻ lớn hơn có thể là do những cảm giác mất mát lớn hơn, sợ hãi, tội lỗi, lo lắng hoặc xấu hổ.
Điều này có thể giải thích qua bài sinh trắc học như sau: khi nội lực bạn ấy quá nhiều, và phụ huynh lại không hiểu rằng con mình sở hữu vân tay nóng tính. Nhưng bạn ấy lại có thùy trước trán khá cao nên khả năng phân định mọi vật bên ngoài khá tốt. Việc còn lại của phụ huynh là phân định cho các bạn nhỏ thấy đâu là ĐÚNG và đâu là KHÔNG ĐÚNG để các bạn có cái nhìn tổng quan hơn.